Nơi tuổi thơ tôi qua, Hà Nội

Nơi tuổi thơ tôi qua, Hà Nội
Chưa một lần nhớ về Hà Nội?
Những con đường đêm thu, hoa sữa bay ngát ngát cả ánh đèn vàng...
Hà Nội trong ngày 10.10 giữa mùa thu thật đẹp trong ca khúc của Thủy triều đỏ.

Trà đá vỉa hè số 17

10.10, một ngày đậm dấu ấn truyền thống và lịch sử hào hùng của thành phố thủ đô đã hơn nghìn năm tuổi. Người ta chợt nhận ra rằng, bỗng dưng hôm nay Hà Nội đẹp lạ thường, nhưng sự thực thành phố này vẫn vậy; bình dị và đẹp từ trong tim mỗi người. Những quán nhỏ vỉa hè liêu xiêu trước cơn gió đầu mùa; những đôi tay ấm đan chặt và trái tim chung nhịp đập... vẫn một Hà Nội đó, như trong bài hát này...




Chưa một lần nhớ về Hà Nội?
Những con đường đêm thu, hoa sữa bay ngát ngát cả ánh đèn vàng.
Bạn bè gặp nhau xôn xao quán nhỏ,
Đêm tưng bừng câu Rock, kiêu hãnh ngập tràn, đắm đuối ngực đôi mươi...

Chưa 1 lần nhớ về ngày xưa...?
Tờ bạc lạnh cóng, bó hoa lạnh cóng
Mẹ tảo tần, giang vai chắn gió đông
Chưa 1 lần nhớ hào hùng xưa...?
Xác máy bay tan tác, trong rưng rưng mắt lửa, trong nao nao lời kể cụ già...

Chưa 1 lần nhớ về Hà Nội?
Tiếng chuông chùa xa xăm, ta chắp tay, phút giây bình yên về lòng.
Một nhành lộc xanh mang câu ước nguyện.
Trao nhau lời xuân mới, con phố lạnh bỗng ấm nhịp chân quen.

Chưa 1 lần khói trà vẩn vơ...?
Nụ cười đầy nắng, tiếng rao đầy nắng
Buồn chợt về bâng khuâng dõi bóng ai...

Chưa 1 lần gió buồn triền sông...?
Mái phố rêu phong, nghiêng nghiêng trong bức họa, nghiêng trong bao bài ca ngọt ngào tháng năm.

Chưa 1 lần nhớ về Hà Nội?
Nước mặt hồ rưng rưng, như xa xôi, mắt ai chiều thôi hẹn hò.
1 ngày buồn mưa mênh mông xóm nhỏ.
Đâu con đường ta bước, đâu ngõ hẹn, đâu tiếng nhịp chân quen.

Dẫu mãi mãi đời tung cánh muôn phương trời xa
Dẫu mãi mãi là cơn gió phiêu du cùng mây
Dẫu mãi mãi là cơn sóng, lênh đênh trùng khơi.
Dù ngàn dặm đời ta bước, vẫn đầy mong...

Chưa 1 lần nhớ về Hà Nội?
Hà Nội trong tim, ta đã xa... bao giờ...

Tôi đã đọc được ở đâu đó rằng: hiểu biết và trân trọng về lịch sử, bạn sẽ vững bước phát triển sau này hơn. Chúng ta tự hào về thành phố ngàn năm văn vật này; nhưng có một sự thật tôi thấy được: yêu lịch sử không đồng nghĩa với việc ôm khư khư quá khứ, gặm nhấm quá khứ để chờ đợi sự đổi thay. Những người trẻ của đất nước đang bị kìm chân như vậy; chúng ta đang chịu sức ì quá lớn ngay từ trong tư tưởng. Giới trẻ ngày nay được hưởng nền giáo dục và tri thức theo kiểu không chấp nhận suy nghĩ khác mình.

Buồn một chút khi bè bạn ùn ùn kéo nhau ra đường chụp ảnh và nhậu nhẹt, "tự hào" vì "sự phát triển" của hôm nay; trong lúc, cách Hà Nội không xa, thanh niên của thành phố cảng nơi đã thành lập đảng Cộng sản Việt Nam đang phải gào thét, gồng mình chịu đựng để có tiếng nói lớn hơn, để được đóng góp nhiều hơn cho sự phồn thịnh của đất nước. Những người trẻ Hongkong luôn là người tiên phong; còn ở nước ta, trẻ là phải biết nghe lời già...


Nơi tuổi thơ tôi qua, Hà Nội
ảnh Cao Anh Tuấn
Ngày mai cuộc sống lại trở lại nhịp điệu vốn có của nó; không pháo hoa, không đèn led. Có ai còn nhận ra, rằng Hà Nội hôm nay vẫn đẹp như vậy? Trong cái Hà Nội đang lộn xộn và nhạt nhòa bản sắc của người Tràng An.


P.S. Nếu bạn bớt chút thời gian cất điện thoại và nhìn ngắm xung quanh khi pháo hoa sáng rực trời; bạn sẽ thấy niềm vui ấy được nhân lên gấp bội. Già, trẻ, trai, gái, từ cô lao công, anh công an, đến cháu bé bán quạt, ai cũng nở nụ cười mãn nguyện tràn đầy hạnh phúc. Đó là lý do tôi ủng hộ việc bắn chục tỷ đồng lên trời. Nếu chục tỷ mua được niềm vui cho tất cả, cũng đáng lắm.



Another brick in the wall | Summer 's 68 | Song within a song

Comments

  1. Chưa bao giờ nghe tiếng chuông chùa HN. Nhiều người cứ tiếc mấy tỉ lên trời, nhưng chắc chắn ngta đéo bắn pháo hoa thì sẽ bắn cái khác trên trời. Năm rồi nếu ko có mấy vụ thiệt hại nghìn tỉ thì bắn quanh năm cũng đc, toàn tiếc mấy cái vớ vẩn

    ReplyDelete
    Replies
    1. Like, có chục tỉ sao phải tiếc, nếu đem đc nụ cười cho tất cả mọi người. Bổ sung: 1 ngày họp quốc hội ngốn 3 tỉ đồng

      Delete
  2. Di dời các khu hành chính, trg học ra là HN sẽ bớt đông, nhưng các bác đéo làm thế đâu :))

    ReplyDelete
  3. Tác giả của bài này là Bác Tràn Toàn - K300 bạn ah :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. cảm ơn bạn với thông tin này :3

      Delete
    2. Đây là tinh thần của anh Trần Toàn K300, tớ share cho ae xem tí cho vui từ blog của anh ấy nhá:
      Điện thoại phòng bầu dục của nhà trắng reo lên "A lô, tổng thông Mỹ Obama đây"
      "Chào tổng thống", một giọng đầy uy lực cất lên từ phía bên kia đầu dây "Tôi, Trần Toàn K300 sống tại Sài Gòn, Việt Nam, chính thức tuyên bố chiến tranh với nước Mỹ"

      "Chà, đây là một tin quan trọng, xin hỏi quy mô quân đội của ông là như thế nào?" giọng Obama hơi lạc đi.

      "Ngay bây giờ ư? đợi chút"

      Sau một hồi nhẩm tính "Có tôi, con em họ, 2 thằng hàng xóm và ban nhạc AK47 tổng cộng khoảng 7 người".

      Obama lặng người đi chút "Tôi phải cho ông biết là tôi có khoảng 1 triệu quân sẵn sàng điều động chiến đấu 24/7"

      Trần Toàn, "thế cơ à, mai tôi gọi lại ông nhé" Obama, "Ok tôi chờ ông".

      Ngày hôm sau lão gọi lại Obama "Chúng tôi vẫn muốn tuyên chiến với ông vì tôi vừa kiêm thêm một ít chiến cụ rồi".

      "Ông có thể cho tôi biết đó là gì không? Obama thắc mắc.

      "3 khẩu súng nhựa Tung Của, hai cái xe ben đầy đá cuội xanh và bốn cái loa phường"

      Obama thở hắt ra "Ông có biết là tôi có 16000 xe tăng các loại, 14000 chiến đấu cơ không? Và tôi cũng vừa tăng quân lên thành một triệu rưỡi so với hôm qua đấy"

      Trần Toàn "Trời má ơi, để mai tôi gọi lại ông"

      Đúng hẹn mai lão lại gọi "Tôi có thêm vài máy bay mô hình chiến đấu mượn của Long Nguyễn, vừa mượn được thêm vài xe bán tải nâng cấp ụ súng thùng sau, và toàn bộ mấy tay chém gió Trung Đoàn Thủ Đô cũng đồng ý tham gia".

      Obama bẵng đi lặng thinh, sau đó nghe húng hắng giọng "Ông có biết ngoài tàu sân bay, tất cả các vũ khí của tôi đều có vệ tinh dẫn đường, có thể tấn công ngày cũng như đêm không. Còn thì hệ thống Vòm Sắt phòng thủ đất đối không của chúng tôi có thể triệt hạ các vật thể bay ngay từ bất cứ không phận nào trên toàn cầu không? Còn nữa so với ngày hôm qua chúng tôi vừa tăng quân lên thành 2 triệu rồi"

      Trần Toàn "Hả... để mai tôi gọi lại ông nhé"

      Và thế là mai lão Toàn gọi lại đúng lúc Obama chuẩn bị đi oánh golf.
      "Ông Obama, rất tiếc là tôi phải hủy tuyên bố chuyến tranh với nước Mỹ, không phải vì tôi sợ quân đội ông, tôi vừa tung ra Album Trần Toàn K300 Fuck Rock có khả năng làm điên loại nhân loại, nên tôi cóc sợ 2 triệu quân của ông, chỉ việc tận dụng tối đa công suất loa phường thì không đánh tôi cũng thắng. Nhưng vấn đề cốt lõi là chúng tôi không đủ khả năng nuôi tù 2 triệu lính Mỹ".

      Kết luận của câu chuyện: Không ai có thể suy chuyển tinh thần Fuck Rock kiên định của Trần Toàn K300.

      Delete
  4. nhớ ko nhầm là La Phương hát phải ko a nhỉ? hồi cấp 3 nghe bài này cứ tưởng Việt Jame hát bảo sao giọng hát ái thế :))

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular Posts

Harvest Moon - Trăng rằm mùa gặt