Pink Floyd - Hey you. Bức tường giam hãm
Không phải là một bài viết về rân ka như mọi lần, nhưng sự thực đây mới chính là một trong những thể loại rân ka tuyệt vời nhất mà tớ từng nghe...
Thời trẻ trâu, gật gù theo cái âm thanh bay lượn progressive space rock của Pink Floyd ấy mà cứ nghĩ rằng mình đang phê PF rồi, nhưng sự thực không phải...
Thời trẻ chỉ lẩm nhẩm hát theo những câu điệp khúc, huýt sáo theo giai điệu rhythm của bài hát mà cứ tưởng đang phê, nhưng thực sự cũng không hẳn...
Thời trẻ trâu nói chung là đú đởn với PF. Giờ thực sự có tuổi, người lớn hơn một tị, đôi tai và trí óc hiểu biết thêm được một tị, để rồi nghe lại Pink Floyd của một thời... sao mà thấy phê quá đi:-< (cũng không biết là thật hay không nữa)
Nhạc Pink Floyd hay, dở, đều hiển hiện trong một cuộc sống được bao bọc bởi những bức tường tù túng do một xã hội, hay do chính bạn xây nên,
Này bạn...
Hey you, out there in the cold
Getting lonely, getting old
Can you feel me?
Hey you, standing in the aisles
With itchy feet and fading smiles
Can you feel me?
Hey you, dont help them to bury the light
Don't give in without a fight.
Hey you, out there on your own
Sitting naked by the phone
Would you touch me?
Hey you, with you ear against the wall
Waiting for someone to call out
Would you touch me?
Hey you, would you help me to carry the stone?
Open your heart, I'm coming home.
But it was only fantasy.
The wall was too high,
As you can see.
No matter how he tried,
He could not break free.
And the worms ate into his brain.
Hey you, standing in the road
always doing what you're told,
Can you help me?
Hey you, out there beyond the wall,
Breaking bottles in the hall,
Can you help me?
Hey you, don't tell me there's no hope at all
Together we stand, divided we fall.
Âm nhạc của Pink Floyd nói chung là khó tiêu với đa số mọi đôi tai. Càng khó khăn cho những bạn trẻ mới nghe. Nhưng một khi đã nghe, đã thấm, đã hiểu thì, ôi trời ơi... cực kì phiêu.
Thứ âm nhạc psychedelic của PF có thể mô tả đầy đủ và gọn gàng trong cụm từ "mê muội và ám ảnh". Vì nó có một ma thuật nào đó mê hoặc mọi cái đầu của những người yêu nhạc, và phù phép khiến những âm thanh của bản nhạc cứ vang vọng mãi trong tâm trí bạn. Bởi sự sâu sắc :-? cũng đúng; Hay sự đơn giản :-? cũng phải...
Người ta nghe nhạc của PF có thể theo cái cách cảm nhận sự sâu sắc và triết lý trong âm nhạc; cũng có thể chỉ để thấy sự đồng cảm về một cuộc sống đầy tù túng mà bạn đã từng trải nghiệm qua; Vì đơn giản, trong âm nhạc của PF không chỉ có tiếng guitar solo, trống, keyboard mà còn đầy ắp tiếng nói cười, những âm thanh khắc nghiệt, lẫn lộn của cuộc sống bận rộn tứ bề.
Bạn có thể chọn nghe những điều giản dị hay lên đỉnh cùng đoạn solo của David Gilmour, hoặc để ngẫm nghĩ sâu xa triết lý của họ; Có thể tham gia vào những cuộc tranh cãi nảy lửa giữa hai phe phái ủng hộ David Gilmour và Syd Barrett; Nhưng trên hết, 4 album số 1 Bilboard, hàng chục đĩa bạch kim và 200 triệu album được bán ra trên toàn thế giới đã nói lên tất cả về sự vĩ đại của Pink Floyd rồi đó;;; cho dù tranh cãi mãi tiếp tục...
Còn tớ, thực sự chỉ biết nói rằng:
Hey you, I like it
ReplyDeleteMình nghe nhạc chủ yếu bằng cảm nhận. Nghe thấy hay là thích nghe. :)
ReplyDeletenghe nhạc của PF thì da gà lại nổi
ReplyDeletevì quá tuyệt vời với cảm xúc ấy
Delete